Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

Số phận

Thằng Trung ngồi ngả người lên cái ghế bọc da, thở khoan khoái, nó tận hưởng cái cảm giác này một lát rồi nó đưa mắt nhìn quanh căn phòng. Đây cũng không phải là nơi xa lạ gì với nó nhưng nó rất thích ngắm cái căn phòng này, như một cách ước lượng những thứ mà nó đang có. Căn phòng thật rộng, tường ốp gỗ và sàn nhà cũng ốp gỗ nốt, bóng lưỡng. Trong phòng là những đồ trang trí kiểu cách đắt tiền. Thằng Trung đứng dậy cởi cái áo khoát ra, vứt vào góc phòng, rồi nó từ từ đưa tay cởi từng núc áo sơ mi để lộ ra bờ ngực lông lá săn chắc – kết quả của hàng giờ tập thể hình. Nó lại ngồi xuống, tựa đầu vào ghế, tận hưởng luồng không khí mát lạnh phả ra từ cái máy lạnh đời mới. Nói chung căn phòng có thể đánh giá bằng một chữ xịn! Nhưng điểm nhấn của căn phòng là một cái bảng màu xanh được đặt một cách trang trọng trên bàn với hàng chữ trắng “ Tổng giám đốc “. Nó mỉm cười với những ý nghĩ trong đầu rồi nó liếc đồng hồ chờ đợi chủ nhân thật sự của căn phòng này, Tuấn, tổng giám đốc của cái công ty lớn nhất nhì nước này, mà một lát nữa thôi, sau cái buổi họp ngớ ngẩn ngoài kia, vị tổng giám đốc đó sẽ bò vô đây, quì mọp dưới chân nó, sẵn sàng hầu hạ nó như một con chó.
Thật ra để được như ngày hôm nay thì nó cũng đã phải nếm trải biết bao cay đắng nhục nhã, nhưng nó bất chấp tất cả, vì mối thù hận hun đúc trong lòng nó, ăn sâu vào con người nó và Tuấn chính là một bàn đạp hoàn hảo để cho nó rửa cái mối thù đó đồng thời cũng là một nô lệ tình dục để nó thỏa mãn cái máu bạo dâm trong người nó. So với bây giờ, thì những gì mà nó phải trả cũng không phải là một cái giá quá đắt. Thử nhìn nó xem, có ai còn nhận ra thằng Trung ngheo của ngày nào không, bây giờ trên người nó, từ cái áo khoát cho tới cái quần lót mà nó đang mặc đều là hàng hiệu mà chỉ có những công tử con nhà giàu như tuấn mới dám xài. Còn bằng cách nào cụ thể để nó nắm Tuấn trong tay như vậy, thì quả là một câu chuyện dài với đầy những kế hoạch nham hiểm được tính toán một cách kĩ lưỡng.
Còn về Tuấn thì quả là niềm mơ ước của nhiều cô gái, thân hình vạm vỡ, gương mặt điểm trai cộng với việc thừa hưởng cái công ty bạc tỷ mà ba để lại nhưng một điều ít ai biết, chàng trai tuyệt vời đó lại là gay. Tuấn biết điều đó khi đang học cấp ba, Tuấn cũng đã trải qua nhiều cuộc tình trai nhưng để rồi đau khổ khi nhận ra những người đến với Tuấn chỉ vì những thứ vật chất mà cậu đang sở hữu. Rồi cho đến khi Tuấn gặp Trung, Tuấn yêu Trung thật lòng, yêu mãnh liệt. Mặc kệ những ý nghĩ Trung đến với cậu cũng chỉ vì những vật chất mà cậu may mắn có được, mặt kệ những giây phút bên Trung có khi như là những cơn ác mộng khi cậu phải hạ mình phục vụ vô điều kiện cho con quỷ bạo dâm trong người Trung như một con chó. Có lẽ Tuấn biết nó thật ngu ngốc với tình yêu này, nhưng nó không thể dứt bỏ được vì Trung nắm trong tay cái bí mật của nó cùng những tấm hình những lần trụy lạc với Trung, những thứ ấy đều có thể giết chết cậu nhưng hơn tất cả điều đó là một tình yêu không gì ngăn cấm được, một hy vong có thể thay đổi được con người Trung, cũng nhờ những điều đó đã tiếp thêm nghị lực vượt qua tất cả.
Trung liếc nhìn đồng hồ, gần 6h, chắc cái buổi họp ngu ngốc kia cũng sắp kết thúc rồi, nó đi lại cái ghế salong gần bàn làm việc buông người xuống, rồi nó vớ lấy tờ báo, mắt liếc qua những hàng tit bự chảng về công ty Lam Thắng, đối thủ số một của công ty mà nó đang làm đây.
Buổi họp vừa kết thúc là Tuấn vội vã quay trở về phòng mình, mắt liếc nhìn đồng hồ, trễ rồi cũng tại mấy dự án chết tiệc, Tuấn lo lắng đừng trước phòng mình. Nửa muốn vào, nửa sợ sệt những điều mà sấp xảy ra với nó, phải chi đừng có cái cuộc họp đột xuất này, Tuấn tưởng tượng tới vẻ mặt giận dữ của Trung, hơi rùng mình, nhưng chắc chắn nó phải vô thôi. Tuấn mở cửa phòng, Trung đang ngồi đọc báo, tờ báo được đưa cao, che khuất cái khuôn mặt khá điển trai. Mắt Tuấn dừng lại ở những cúc áo mở banh của Trung, một bộ ngực đẹp tuyệt vời, Tuấn luôn ao ước được dựa đầu vào bộ ngực đó, rê lưỡi trên hai núm vú săn chắc và cảm nhận sự mềm mại của từng sợi lông xoăn tít nhưng nó hiếm khi có cơ hội đó. Phần của nó luôn là từ thắt lưng trở xuống, nó đảo mắt xuống cái cục cộm lên dưới lớp vải quần của Trung một cách thèm muốn. Tuấn đảo mắt nhìn quanh, mọi người đã về hết, nó khẽ khóa cửa lại, lúc này thì không ai có thể nghe thấy bất cứ cái gì đang xảy ra bên trong đây, nó bỏ cái cặp đầy những giấy tờ xuống, vội vàng cởi bỏ những thứ đang mặc trên người ra. Nhìn tổng quát thì body của Tuấn cũng không kém gì Trung do cũng là một fan của các bài tập thể hình. Tuấn đưa tay cởi chiếc quần lót xuống làm cho cái vật đang căng cứng bên trong bung ra một cách thoải mái. Một con cặc dài, trắng hồng với cái đầu khất bóng bẩy đang rỉ ra một chút nước nhờn, hai trứng dái to tròn săn lại. Theo như nhận xét riêng của Tuấn sau những lần thầm so sánh thì con cặc của nó dài hơn Trung một chút tuy nhiên về đường kính thì quả thật nó không phải đối thủ của cái khối không lồ kia. Sau khi vứt cái quần lót sau một bên, Tuấn vội vã quì xuống, bò như một con chó lại chỗ Trung, lúc này vẫn chúi mũi vô tờ bào như không nhận ra sự có mặt của Tuấn. Bò tới trước Trung, Tuấn cúi mặt xuống chờ đợi.
Một lát sau, thằng Trung bỏ tờ báo xuống, nhìn Tuấn đang trần truồng trước mặt nó, nó mỉm cười rồi bỗng đứng dậy, nó giơ chân đá một cái thật mạnh làm thằng Tuấn chúi nhủi lộn mấy vòng.
-Đm, dây xích đâu hả thằng chó!
Tuấn thảng thốt, mặt tái xanh, do vội quá nó đã quên cọng dây xích chó như thường lệ. Nó vội bò dậy, quên đi một bên hông đã bầm tím sau cú đá của thằng Trung, nó bò đến bên chậu cây đặt gần cửa phòng lấy cọng dây xích ra đeo vô, rồi nó cắn đầu kia của cọng dây xích bò đến dưới chân thằng Trung một cách sợ hãi. Thằng Trung cúi người xuống, giật cọng xích một cách thô bạo ra khỏi miệng của thằng Tuấn, nó kéo sợi dây xích một cái mạnh, thằng Tuấn chúi nhủi xuống sàn.
-Thằng chó mày làm cái gì mà để ông chờ lâu vậy?
Nói xong thằng Trung đưa chân đạp lên mặt thằng Tuấn đang áp sát dưới sàn gỗ. Nó ra sức ấn mạnh đôi giày đang mang xuống mặt thằng Tuấn một cách khoái chí. Mặt thằng Tuấn đau đớn dưới đế giày da cứng ngắc của nó. Thằng Tuấn sợ hãi trả lời:
-Dạ…tại…Aaaaaaa
Thằng Trung ấn mạnh chân xuống.
-Đm, hôm nay mày gan nhỉ, mày nhớ mày đang là gì không, mày là một con chó, mà chó thì không biết nói tiếng người, biết không…biết không…
Sau mỗi tiếng, Thằng Trung càng ấn chân mạnh hơn, Tuấn quằn người vì đau, nó sủa lên vài tiếng như muốn cho thằng Trung biết nó hiểu nó là gì. Lúc này thằng Trung nới nhẹ chân lên một chút, để lộ những lằn đỏ trên mặt Tuấn. Vẫn giữ nguyên tư thế thằng Trung phun một bãi nước bọt xuống gần mặt thằng Tuấn. Tuấn trông thật sợ hãi, lúc này nó chỉ muốn làm nguôi cơn giận của thằng Trung. Tuấn le lưỡi tới bãi nước bọt của thằng Trung một cách thèm khát nhưng không chạm vào được vì đầu nó như bị đóng đinh trên sàn bởi chân của thằng Trung. Thằng Trung cười khoái chí khi nhìn thấy cảnh tượng này, dưới chân nó làm thằng Tuấn đang cố gắng lè lưỡi ra thật dài để liếm bãi nước bọt của nó, một cảnh tượng thật khiêu khích. Lát sau thằng Trung bỏ chân ra khỏi đầu Tuấn, lập tức thằng Tuấn bò lại bãi nước bọt liếm sạch , Trung tiếp tục nhổ xuống sàn, thằng Tuấn liên tục liếm sạch sẽ. Thằng Trung nhổ xuống đôi giày của nó, hơi khựng lại nhưng thằng Tuấn cũng bò đến liếm sạch sẽ như một thợ đánh bóng chuyên nghiệp. Sau khi thằng Tuấn liếm xong, Trung nhổ một bãi nước bọt xuống sàn rồi nó lấy đế giày chà lên, thằng Tuấn hiểu nó phải làm gì khi thằng Trung ngồi xuống ghế, chìa cái đế giày ra trước mặt nó, thằng Tuấn đưa lưỡi liếm nhè nhẹ, nước bot của thằng Trung bầy nhầy hòa chung với bụi làm thằng Tuấn muốn ói mặt nó đỏ lên, nó ráng nuốt xuống, liếm cho thật nhanh. Thằng Trung bật cười ha hả
-Ngoan lắm, chó ngoan chó ngoan!
Thằng Tuấn cảm thấy nhẹ nhỏm trước lời khen đó, nó bò lại trước thằng Trung, chờ đợi. Trung đứng dậy tới sát mặt thằng Tuấn, lúc này Tuấn có thể cảm nhận được hơi nóng tỏ ra từ cái vật cộm lên trước mặt mình. Trung đưa tay lột cong dây nịt ra, nó xếp đôi lại rồi vung tay quất mạnh vào cái thân thể trần truồng bên dưới.
-Mày còn chờ gì nữa? Chờ tao mời à? Cởi quần ra!
Thằng Tuấn quằn mình trước những lần quất rát vào người, nó chồm người tới trước, dùng răng mở khóa quần cho thằng Trung, nó rê lưỡi lên lớp quần lót ươn ướt của thằng Trung. Bên trên thằng Trung tiếp tục vung tay, hối thúc, những tiếng chan chát van lên kèm theo những lằn đỏ rực trên cái thân thể trần truồng của thằng Tuấn.
-Đm, có cởi quần cũng lâu nữa, mày không làm nhanh hơn được à?
Gồng mình lên chịu những cái quất, Tuấn cắn vào lưng quần tây của thằng Trung, kéo vội xuống, khi đã kéo qua khỏi cái quần lót, Tuấn bò đưa đầu vào giữa hai chân thằng Trung rồi nó ngước lên cắn vào đáy quần kéo mạnh xuống, chỉ có cách này mới nhanh thay vì phải lần lượt kéo từng bên. Lúc này thằng Trung đã ngưng quất, đưa chân lên để thằng Tuấn kéo nốt cái quần ra. Trước mặt thằng Tuấn là hai cặp đùi rắn chắc phủ kín lông đen xoăn tít. Thằng Tuấn thèm khát đưa lưỡi liếm từ cổ chân lên đến háng của Trung, nó dùng lưỡi đùa giỡn với những cọng lông làm cho thằng Trung hơi rùng mình vì bị kích thích.
Tuấn tiêp tục cởi cái quần lót theo cách tương tự, nó cắn cái quần lót của thằng Trung ngẩng mặt lên chiêm ngưỡng cái vật đã mê hoặc nó hoàn toàn. Con cặc khổng lồ của thằng Trung chỉ ra trước mặt nó, một con cặc quá khổ gân guốc với cái đầu khất to, bóng, còn dính chút tinh dịch trắng đục thật quyến rũ.
Trung cúi xuống giật cái quần lót khỏi miệng thằng Tuấn rồi nó tiến tới sát mặt thằng Tuấn. Nó đưa một tay nắm tóc thằng Tuấn ghị tới trước, Tuấn há miệng ra sung sướng, nó đang rất thèm được nếm cái vật to lớn kia. Nhưng thay vì đưa cặc vô miệng thằng Tuấn, Trung nhét cái quần lót đang cầm trên tay sâu vào miệng Tuấn rồi sau đó nó mới đẩy con cặc dài lút cán. Thằng Tuấn bị sặc, Trung rút cặc ra.
-Đi về rồi ông chơi với mày sau, thằng chó.
Rồi thằng Trung kéo quần lên, để nguyên cái quần lót trong miệng thằng Tuấn. Thằng Tuấn cũng không dám nhả ra, cứ thế nó ngậm cái quần trong suốt trên đường từ công ty về nhà. Nó mường tượng ra những trò mà thằng Tuấn sẽ chơi với nó trong sự sợ hãi và thèm muốn, thằng Tuấn cảm thấy dần dần nó nghiện cái cảm giác trong những trò chơi bạo dâm. Miên man suy nghĩ, nó về tới nhà lúc nào không hay, xe đâu trước căn biệt thự lớn nhất nhì thành phố với những vệ sĩ bên trong, chú tài xe xuống mở cửa cho nó, trong sân Trung đang đợi nó trên chiếc xe máy phân khối lớn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét